feng xu xu
13-07-2017
Chương 25: Mâu thuẫn
Thật ra tiếng Anh của cô không tốt, ngoài dựa dẫm vào Yến Hàn Thiền, cả người cô đều không biết phải làm sao.
Ở nơi hoàn toàn xa lạ này, phòng khách sạn là nơi cô cảm thấy an toàn nhất.
Anh rảnh rỗi bèn dẫn cô đi dạo, mặc dù cô không nói gì, nhưng đôi mắt đẹp của cô long lanh ánh sáng.
Lúc này Yến Hàn Thiền phát hiện ra, Nhạc Ý lúc này mới là dáng vẻ thật sự biết điều.
Tâm trạng của cô, tất cả đều thể hiện trong mắt.
Bị ánh mắt của cô cuốn hút, Yến Hàn Thiền suýt quên chuyện năm đó... quên đi tâm cơ của cô ấy.
...
Ngày hôm trước khi về nước, Yến Hàn Thiền có một bữa tiệc rượu phải tham gia.
Ban đầu cô nghĩ có thể ngủ một giấc thật ngon, nào ngờ Yến Hàn Thiền lại nói muốn dẫn cô đi dự tiệc rượu.
Chỉ cần nghe đến hai chữ "tiệc rượu", đầu óc cô như nổ tung.
Chưa nói đến việc cô chưa từng đàng hoàng tham dự một bữa tiệc rượu nào, thiếu kinh nghiệm dễ khiến bản thân mất mặt, chỉ riêng việc nghĩ đến những buổi yến tiệc khi còn làm giúp việc cho gia tộc Dạ thị cũng khiến cô cảm thấy khó xử. Đối với cô mà nói, ám ảnh tâm lý đã đủ sâu rồi.
Dạ Hàn Thiến vừa nhắc đến, cô liền lắc đầu căng thẳng và nói không muốn đi.
Thực ra anh chỉ thuận miệng đề cập đến, nếu cô không muốn đi, anh cũng không nhất định phải ép cô.
Nhưng phản ứng của cô lại khiến anh cảm thấy khó chịu, vì vậy, anh không cho phép cô từ chối.
Anh nói với giọng trầm trầm, còn mang theo ý đe dọa: "Đã tốn không ít tiền, cũng mua không ít quần áo, đã đến lúc phải ra sức rồi đấy."
"Tình nhân không thích hợp để xuất hiện cùng anh."
Chỉ để được co ro trong cái vỏ rùa của mình, cô đã thốt ra từ "tình nhân" mà cô không muốn nhắc đến nhất.
Anh lạnh lùng cười: "Đây không phải ở trong nước, cũng không phải ở thành A."
"..." Điều đó có nghĩa là cô nhất định phải đi...
Thực ra, chuyện Nhạc Ý năm đó làm lễ tẩy trần cho Diệm Minh Lãng không mấy vinh quang, mặc dù thực tế ở thành A cũng không có bao nhiêu người từng gặp Nhạc Ý. Hầu hết mọi người chỉ biết đến sự tồn tại của Nhạc Ý, nhưng họ không biết cô ấy là ai và trông như thế nào.
Yến Hàn Thiền biết, nhưng Nhạc Ý thì không. Nhưng anh không nói cho cô ấy biết, anh thích nhìn thấy cô ngoan ngoãn nghe lời và dịu dàng trong bàn tay anh. ... Yến Hàn Thiền cũng không ngờ rằng Nhạc Ý trông thật xinh đẹp khi trang điểm nhẹ nhàng. Trong chiếc váy trắng nhỏ, cô trông mảnh mai với vòng ngực đầy đặn, và thân hình ẩn giấu trong những bộ quần áo đơn giản bỗng trở nên duyên dáng, hấp dẫn. Với lớp trang điểm nhẹ, những đường nét trên khuôn mặt cô càng trở nên tinh tế và nổi bật. Khi cô nắm tay anh bước vào hội trường, anh rõ ràng cảm nhận được vô số ánh mắt dõi theo cô. Anh đột nhiên cảm thấy khó chịu trong lòng, như thể thứ thuộc về mình bị người khác thèm muốn. Toàn thân Nhạc Ý căng thẳng, đâu còn tâm trí nào để quan tâm đến suy nghĩ của anh, cô chỉ muốn tìm một chỗ nào đó để ẩn nấp và tránh lộ diện. Và cô không biết rằng sự hiện diện của mình đã đủ lộng lẫy.
Vừa kéo váy ra khỏi nhà vệ sinh, cô đã bị một người đàn ông tiếp cận.
May mắn là cô không được học hành đến nơi đến chốn và tiếng Anh không tốt, nên những lời tán tỉnh của anh ta cô nghe không hiểu, đỡ phải bối rối.
Cô chỉ vẫy tay và nói đúng lúc một câu tiếng Trung - Tôi không hiểu.
Kể từ đó, không còn ai tiếp cận cô nữa.
Những quý ông ưu tú ra về tay không, nhưng lại thu hút không ít phụ nữ hiếu kỳ.
Ngoài Yến Hàn Thiền, còn có vài người Trung Quốc khác.
Thấy cô bối rối, họ cười thầm sau lưng.
Một người phụ nữ chỉ trỏ về phía cô từ xa và nói điều gì đó bằng tiếng Anh, trong khi một người phụ nữ xinh đẹp khác che miệng khúc khích.
Nhạc Ý cảm thấy vô lực.
Cô không biết Yến Hàn Thiền cố tình mang cô đến đây có phải để xem cô xấu hổ không, hay là để cô bị mất mặt.